Những chai lọ lung linh với các tên tuổi cao quý mỹ miều ấy là hình ảnh phản chiếu qua gương của những món thời trang cổ điển: cũng có mùa, kén người, có bộ sưu tập, có limited edition, có hàng “hiệu” và hàng “hiếm”. Nhưng bởi là hình ảnh trong gương, nên cái sự ngược không thể không tránh. Trong khi những tấm món thời trang từ Chanel, Jimmy Choo là niềm ao ước của phần lớn phụ nữ, thì những lọ nước hoa của các tên tuổi đình đám này lại được bán tương đối tràn lan ở các trung tâm mua sắm, và cả những chuỗi cửa hiệu drugstore bình dân như Boots hay Superdrug. Cái cao cấp và phù phiếm thường ngày đột nhiên vừa tầm với cho tất cả mọi người. Ai cũng có thể trở thành Vera Wang hay Tom Ford chỉ với một nhát xịt. Ở đầu kia của quang phổ, nơi những nhà thiết kế nhỏ không ai dám bán một cái đầm với giá bốn chữ số, thì một số ít Parfumerie độc lập chỉ kiếm sống bằng nghề sáng tạo mùi thơm có thể ung dung bán một chai nước hoa chẳng mấy ai biết tới (trừ những tín đồ cuồng nhiệt của nước hoa, tất nhiên) với giá gấp hai lần quý bà Số 5 gần trăm tuổi.
![]() |
source: hdw |
1. Cuộc đại đồng của các mùi thơm và những nguyên liệu lớn lên từ lồng kính.
Nước hoa là cánh cổng đầu tiên mời gọi toàn thể dân chúng vào thiên đường của những thương hiệu lớn. Không phải ai cũng sẵn sàng chi £1,200 để mua chiếc áo Burberrry MAC danh tiếng, nhưng đa số có thể dành ra chừng £50 để sở hữu Body EDP với những sọc kẻ quyến rũ của cùng một nhãn hàng; và dường như chạm tay vào cuộc sống xa hoa có lại gần hơn một chút. Các hãng thời trang lớn hiểu rõ tâm lý này của người mua nên rất đều đặn sáng tạo những mẫu mùi mới. Thực tế, Armani đã tuyên bố 75% doanh thu của hãng đến từ nước hoa.
![]() |
Floris London làm nước hoa từ 1730 |
![]() |
Profumum |
2. Danh gia vọng tộc của những quý tộc mùi hương không chịu lớn.
Nếu như Chanel No 5 được hoài thai từ những năm 20s Gatsby xa thật xưa, thì Creed được thành lập từ giữa thế kể 18 khi đại văn hào Voltaire mới viết xong Candide mực in còn chưa ráo. Hầu hết những nhãn hàng lớn chỉ chuyên sáng tạo và pha chế nước hoa còn tồn tại đến ngày nay đều có truyền thống lâu đời, xa xưa là nhà cung cấp cho các bậc vua chúa và quý tộc xa xỉ của châu Âu.
![]() |
Creed Fragrance là tên tuổi quen thuộc của từ nữ hoàng Victoria đến Napoleon, và cả các bậc quý tộc khắp châu Âu |
Những tên tuổi này tự hào về truyền thống, hãnh diện về việc dùng những nguyên liệu tự nhiên cực kỳ quý hiếm, và đến bây giờ cũng chỉ bán cho những nơi thật danh giá như Harrods hay Liberty. Việc tạo một mùi hương mới đối với họ là cả quá trình sáng tạo nghệ thuật, không nhằm vào mùa xuân, mùa hạ, hay thời trang mà như một nghệ sĩ khóc cười yêu và đau buồn chỉ bằng cái mũi của mình.
Việc dùng những mùi hương xa xỉ này, tất nhiên, đem lại cảm giác “duy nhất” cho người dùng; vì phải thừa nhận rằng hiếm có ai bỏ ra £200 chỉ để mua 50ml nước hoa mà khi nói tên hầu hết mọi người tưởng nhặt ở một boutique ven đường khu du khách Paris. Hơn nữa, hầu hết dân chúng đại trà không ngửi thấy những nốt đặc sắc và sự chuyển biến mùi tinh xảo của những mùi hương đến từ Parfumerie truyền thống nên không thể biết sự khác biệt.
![]() |
Source: PerfumesCosmetic |
3. Sự chồng chéo của những dải hương trên phổ quang và kết luận.
Những tên tuổi thời trang lớn tất nhiên hiểu được sức mạnh của sự độc đáo. Vì vậy mà những nhãn hàng nổi cộm nhất đều có những dòng “exclusive” với giá thành cao hơn, nguyên vật liệu tuyển chọn hơn, hợp mùi giàu có tinh tế hơn, chỉ bán ở một vài cửa hàng lớn và cũng chẳng mấy ai biết tới như Hermes Hermessence, bộ sưu tập Private Blend của Tom Ford hay Prive của Giorgio Armani
![]() |
Không ai là không biết đến Private Collection của Tom Ford |
Việc mua và dùng loại nước hoa nào hoàn toàn tùy thuộc vào sở thích và túi tiền, cũng như tài năng bẩm sinh của cái mũi người dùng. Xét cho cùng, người phụ nữ miễn chỉ cần có một thoảng tinh hương, thì cả người đàn ông đang chờ trên chiếc giường êm đềm kia và những nhà nước hoa tài tình nhất thế giới đều mãn nguyện.
![]() |
Source: All I did Was Listen |
Note: một phần của bài viết đã được dùng cho Elle Vietnam số tháng 10 2013
Nguồn hình: the amazing internet, as linked. I do not own any copyright to any of the image used in this post, apart from the first one ;). I took that picture. So pretty!!!